✨Trận Tannenberg
Trận Tannenberg (Tiếng Đức:Schlacht bei Tannenberg, Tiếng Nga:Битва при Танненберге) là trận đánh diễn ra giữa Đế quốc Nga và Đế quốc Đức tại Mặt trận phía Đông trong Chiến tranh thế giới thứ nhất từ ngày 26 tháng 8 đến ngày 30 tháng 8 năm 1914 gần Allenstein thuộc Đông Phổ. Dù quân Nga tấn công vào Đông Phổ có ưu thế vượt trội về quân số với hai Tập đoàn quân số 1 và số 2 so với Tập đoàn quân số 8 của Đức, sự chỉ huy kém và thiếu hiệp đồng tác chiến của hai tập đoàn quân này đã được người Đức lợi dụng triệt để và hai cánh sườn của tập đoàn quân số 2 Nga lần lượt bị bẻ gãy và trung quân dần dàn bị khép chặt vòng vây. Kết thúc trận đánh, quân đội Đức giành được chiến thắng huy hoàng khi Tập đoàn quân số 2 của đế quốc Nga hoàn toàn bị tiêu diệt và giúp đế quốc Đức lấy lại ưu thế ở mặt trận phía Đông sau thất bại tại Gumbinnen. Đây là một chiến thắng đáng nhớ trong nền quân sử Đức, là một trong những thắng lợi quyết định nhất trong nền quân sử thế giới.
Tướng Đức là Erich Ludendorff định đặt tên cho trận thắng này là trận Frogenau - theo tên nơi cuộc chiến diễn ra. Mặc dù trận đánh diễn ra gần Allenstein, viên sĩ quan phụ tá của Tướng Erich Ludendorff là Max Hoffmann đề nghị đặt tên trận này là Tannenberg, với tư tưởng đại dân tộc chủ nghĩa Đức, rằng đây là trận đánh báo thù cho thất bại thê thảm trong Trận Grunwald (Tannenberg) vào năm 1410 - cuộc chiến đấu giữa Hiệp sĩ Teuton và liên quân Ba Lan - Litva - Thát Đát. Đại thắng tại Tannenberg được coi là chiến thắng rõ ràng duy nhất của Hoàng đế (Kaiser) Wilhelm II của Đức trong một trận đánh không tiêu hao. Đó là cuộc đụng độ giữa các đế quốc, mà chiến thắng của Đức trong trận đánh này đã tạo nên những huyền thoại về sức mạnh của dân tộc Đức, là mục tiêu cho những tuyên truyền của Cộng hòa Weimar và Đức Quốc xã sau này.
Trận thắng lẫy lừng tại Tannenberg đã thể hiện rõ khả năng quân sự của Hindenburg. Quân Nga bị thảm bại đến độ tướng Nga Alexander Samsonov phải tự tử, và nước Nga khó thể nào khôi phục lại được sau cuộc đại bại này Cùng với một người hùng trận Tannenberg khác là Ludendorff, sau này ông trở nên chi phối quyền bính của Kaiser. Tổn hại của quân Nga trong trận kịch chiến này gợi nhớ đến trận Cannae vào năm 216 trước Công nguyên nơi quân Carthage đại phá quân La Mã. Hindenburg và Ludendorff sau trận thắng này đã trở thành những người anh hùng dân tộc của nước Đức tuy nhiên công lớn của chiến thắng này lại thuộc về Max Hoffmann, người đã vạch ra kế hoạch cho trận đánh. Người thắng trận Tannenberg - Hindenburg, dần dần trở thành biểu tượng cho sự đoàn kết dân tộc thay cho Hoàng đế (Kaiser) Wilhelm II của Đức khi ấy. Ông còn trở thành người hùng của nước Áo trong chiến tranh nữa.
Tuy nhiên chiến thắng này đã không thể cứu vãn cho sự thất bại của kế hoạch Schliffen bới vì vài ngày sau đó tại mặt trận phía Tây, quân đội Đế quốc Đức đã bị liên quân Anh-Pháp đành bại trong Trận sông Marne lần thứ nhất từ ngày 5 tháng 9 đến 13 tháng 9. Một trong những nguyên nhân thất bại chính là việc một lực lượng quân Đức đã được đưa từ mặt trận phía Tây đến để tăng cường sức mạnh cho mặt trận phía Đông đã làm cho quân Đức ở mặt trận phía Tây trở nên suy yếu. Nhưng, đại thắng ở Tannenberg đã khẳng định niềm tin của nước Đức vào chiến thắng của họ trong cuộc chiến, cũng như sự tin tưởng của họ vào khả năng giành thắng lợi của hai tướng Hindenburg và Ludendorff Vào năm 1916, khi nước Đức đang thất bại trên chiến trường, Kaiser, Wilhelm II đã bổ nhiệm Hindenburg làm Tổng tham mưu trưởng Quân đội Đức trong dịp lễ kỷ niệm lần thứ hai ngày đại thắng ở Tannenberg, qua đó ông gửi gắm mong muốn Hindenburg sẽ hồi phục cho nỗ lực chiến tranh của Đế chế. Như "những người hùng trận Tannenberg", Hindenburg và Ludendorff đã được Hoàng đế trao cho quyền hành chính trị vào đầu năm 1917. Trận Tannenberg là chủ đề chính của cuốn tiểu thuyết "August 1914" (Tháng tám 1914) của văn hào Nga Alexander Solzhenitsyn. Một đài tưởng niệm trận đánh đã được hoàn thành vào năm 1927 nhưng sau đó đã bị phá huỷ bởi Liên Xô và Ba Lan sau Chiến tranh thế giới thứ hai. Một số hòn đá xây dựng đài tưởng niệm này đã được dùng để xây đài tưởng niệm trận Grunwald năm 1410 và đài tưởng niệm này đến nay vẫn còn tồn tại.
